Wednesday, July 9, 2014

Phục Vụ Trong Tinh Thần Khiêm Nhường và Yêu Thương



Vào những năm 2000-2002, tôi đến làm mục vụ cho Trung Tâm Mai Hòa của các Sơ dòng Nữ tử Bác Ái.  Đây là một trung tâm chăm sóc những bệnh nhân HIV giai đoạn cuối. Những bệnh nhân này không còn khả năng chữa trị; và họ được chăm sóc trong những ngày cuối cùng của cuộc đời. Ngoài ra, trung tâm còn săn lùng một số bệnh nhân đang nằm lăn lóc trong những hang cùng ngõ hẻm của thành phố, để mang về tắm rửa, chăm sóc thuốc men và cho ăn uống. Cho dù các bệnh nhân này không thể kéo dài cuộc sống của họ hơn nữa, nhưng họ được chết trong nhân phẩm của một con người.  Tôi hết sức ngỡ ngàng và xúc động khi nhìn thấy các sơ chăm sóc ân cần cho các bệnh nhân này cho dù họ chỉ còn một hơi thở cuối cùng.  Đặc biệt, tôi hết sức thán phục khi nhìn thấy các sơ tắm rửa cho một thân xác đen đủi, đầy ghẻ chóc, với mùi hôi lâu ngày không ai đụng tới. Tôi cảm thấy mình bất lực khi đứng nhìn các sơ làm điều đó. Tôi tự hỏi tại sao các sơ lại có thể làm được những điều kỳ diệu như vậy? Câu trả lời duy nhất mà tôi có được cho tới ngày hôm nay, đó là các sơ đã phục vụ tha nhân với một trái tim khiêm nhường đầy yêu thương!

Các sơ đã noi theo mẫu gương phục vụ trong tinh thần khiêm nhường và yêu thương từ vị Thầy Chí Thánh của mình là Đức Giê-su Ki-tô. Ngài đã quỳ xuống và rửa chân cho các môn đệ của mình. Đối với người Do Thái, đôi bàn chân là bộ phận tiếp xúc với đất cát thường xuyên và có thể bị dính bụi đất và những vết nhơ bẩn bên ngoài. Việc rửa chân cho người khác, một bộ phận không mấy sạch sẻ, thì không ai muốn làm; và nó được xem là lạ lùng khó hiểu. Cho nên Phê-rô phản ứng rất đổi ngạc nhiên: "Lạy Thầy, Thầy định rửa chân cho con ư?" "Không đời nào Thầy sẽ rửa chân cho con." Hình ảnh đôi bàn chân tiếp xúc với bụi đất đã liên tưởng đến thân phận con người gắn liền với những tệ nạn của thế gian như tội lỗi, quyền lực, và danh vọng.  Chúa Giê-su hôm nay, từ thân phận là một Thiên Chúa, đã mặc lấy thân phận con người, lại còn làm bạn và ăn uống với người tội lỗi, hơn thế nữa, lại còn rửa chân cho các môn đệ cũng là những con người phàm tục, xác thịt.

Chúa Giê-su đã hạ mình để rửa chân cho các môn đệ. Một cung cách phục vụ thấp hèn đến nỗi không ai có thể nghĩ tới; một tinh thần phục vụ vượt qua ranh giới chủ-tớ và tình trạng cá nhân cũng như xã hội; một tinh thần phục vụ không có điều kiện.  Và lát nữa đây, chúng ta sẽ chứng kiến cha xứ của chúng ta sẽ diễn lại toàn cảnh của tình thần phục vụ này qua nghi thức rửa chân. Đây không phải chỉ là một hình thức đơn thuần. Qua nghĩa cử cuối xuống và rửa chân, ngài sẽ tỏ rõ sự khiêm nhường trong lòng để đón nhận tất cả chúng ta cho dù chúng ta có khác biệt về tuổi tác, lối sống, hay về quan điểm. Hơn thế nữa, ngài muốn nói với chúng ta rằng ngài hiện diện nơi đây trong vai trò này là để phục vụ tất cả anh chị em. Ngày xưa, Chúa Giê-su làm việc này không có báo với các môn đệ trước, cho nên chân của các môn đệ có người sạch người dơ. Nhìn thấy Phê-rô phản ứng dữ dội, tôi nghĩ chân của phê-rô không được sạch cho lắm. Hôm nay, chúng ta được báo trước, nên tôi tin rằng chân của các bác các anh sẽ rất là sạch! Cho nên cha xứ cũng không phải lo cho lắm!
 
Nhìn vào cung cách phục vụ của Chúa Giê-su, chúng ta có thể học hỏi được gì từ Ngài chăng? Chúng ta có dám hăng hái dấn thân vào những công việc mục vụ mà người khác cho là thấp hèn, hay xấu hỗ, hay dơ bẩn như các sơ Nữ Tử Bác Ái hay không? Tôi nghĩ rằng rất nhiều người trong chúng ta sẽ trả lời có. Đơn cử, tôi thấy có anh chị em tuần nào cũng đi xin tiền trong nhà thờ hay quyên tiền để làm từ thiện. Có thể một số người vô tình nói rằng: Nhìn thấy mặt anh là biết đòi tiền rồi!. Đôi lúc người anh chị em đó phải bỏ qua sự ngại ngùng xấu hổ để tiếp tục công việc phục vụ Chúa và tha nhân.  Và có biết bao nhiêu anh chị em khác đã bỏ công sức và thời giờ để phục vụ cộng đoàn. Nhiều lúc họ bị hiểu lầm, không nhận được tiếng thơm, lại còn bị chỉ trích. Thật ra, không ai muốn phục vụ vô vi lợi mà còn bị phỉ báng cả. Chỉ có phục vụ trong tinh thần khiêm nhường và yêu thương như chúa Giê-su đã cuối xuống rửa chân cho các môn đệ, thì chúng ta mới có thể cải hoán người anh chị em mình và mở mang nước Chúa cho thế giới đầy những ích kỷ và bất công hôm nay.

No comments:

Post a Comment