Thursday, November 10, 2016

Họ Vẫn Sống!

Khi nhỏ, tôi thích ngắm sao trong những đêm bầu trời trong vắt. Không những ngắm thôi mà tôi còn liên tưởng mỗi vì sao là một linh hồn của người đã khuất đang lung linh, hiện hữu, và thật sống động. Trong trí tưởng tượng trẻ con ấy, tôi đã thấy những người thân yêu yên nghỉ trong dòng họ và gia đình mình đang gần gũi bên nhau rất hạnh phúc trong không gian bao la bất tận. 


Thiết nghĩ, trí tưởng tượng ngây ngô ngày đó không xa chút nào với lý tưởng mình đang sống ngày hôm nay. Linh hồn của những người đã khuất về lại bên nhau và tề tựu trong Đấng Hằng Sống. Tất cả đã trở nên Một và sẽ không bao giờ tách rời nhau. Sự gặp gỡ thiêng liêng ấy chính là Thiên Đường, Hạnh Phúc Bất Tận, và Sự Sống Vĩnh Hằng. Ví như các tinh tú hòa quyện tỏa sáng bên nhau trong cái vũ trụ huyền nhiệm. Sẽ không có vì sao nào nằm ngoài vũ trụ ấy, và cũng sẽ không có vũ trụ nào khác nữa. Ví như giọt nước mưa tan vào lòng biển khơi sẽ trở nên một với biển, mang lấy vị mặn mà và màu xanh của biển, được hòa nhịp cùng những đợt sóng nhấp nhô sống động đêm ngày. Giọt nước mưa nhỏ bé ấy đã rơi xuống, nhưng không biến mất mà sống mãi trong lòng đại dương bao la vô ngần. Sự hòa quyện vào lòng biển mênh mông ấy là sự trở về trong bình an và sự bảo bọc chở che vì chính những giọt nước nhỏ bé này đã xuất thân từ lòng mẹ đại dương và đã ra đi với gió với mây trời trong hiểm nguy thăng trầm. Đời người cũng thế, chúng ta đã đến thế gian này từ Đấng đã ban cho chúng ta sự sống. Cuộc đời bảy nổi ba chìm với mọi thử thách gian truân. Sự chết chính là sự trở về trong bình an bởi chúng ta lại được đón nhận vào trong lòng Đấng Yêu Thương một lần nữa. Chúng ta trở nên một trong Tình Yêu và Hạnh Phúc Viên Mãn. 

Đêm nay, bầu trời Ecuador lại trong vắt, tôi nhìn thấy ba, chị, em, ông bà, họ hàng và những người thân thương đang lung linh tỏa sáng trên không trung huyền nhiệm, không phải trong trí tưởng tượng đơn sơ của ngày ấy, nhưng trong Niềm Tin vào Sự Sống Vĩnh Hằng. Không ai trong số họ đã chết, và chắc sẽ không ai chết cả! Họ vẫn đang sống trong tim ta, trong ký ức, và trong mỗi khoảnh khắc cầu nguyện cho họ và suy nghĩ về họ. Thật ra, sự chết chỉ là cánh cửa được mở ra để đón nhận chúng ta vào Sự Sống Mới, Sự Sống Đời Đời. Lời Tin Mừng Phục Sinh vẫn mãi vang vang trong tâm trí như một lời xác tín, Thiên Chúa  “không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng là Thiên Chúa của kẻ sống, vì đối với Người, tất cả đều đang sống.” (Lc 20, 38)

No comments:

Post a Comment